Cả người Tần Kiến Thư như ngâm trong biển giấm.
Nàng ngậm lấy vành tai Ôn Sở, hết lần này đến lần khác buộc người kia phải xác nhận tầm quan trọng của mình.
Nàng muốn được nghe rằng, trong lòng Ôn Sở, nàng là duy nhất, chắc chắn, không thể thay thế được.
Nàng chưa bao giờ có h@m muốn chiếm hữu mãnh liệt như vậy đối với bất kỳ ai hay bất cứ điều gì. Ngay cả bản thân Tần Kiến Thư cũng cảm thấy có chút xa lạ với cảm xúc này, nhưng cũng rất đỗi vui mừng.
Trước đây, nàng luôn là người đứng ngoài quan sát tình cảm của người khác, có làm thế nào cũng không hiểu được thứ gọi là tình yêu có sức mạnh kỳ diệu ra sao.
Nó có thể hành hạ một người khỏe mạnh đến nỗi tiều tụy, cũng có thể kéo một kẻ suy sụp tột cùng ra khỏi vũng lầy, tái tạo lại máu thịt, tựa như được tái sinh lần nữa.
Giờ đây, Tần Kiến Thư cuối cùng cũng hiểu, tình yêu vốn dĩ là một món hàng xa xỉ. Giữa biển người mênh mông này, nàng có thể gặp được Ôn Sở đã là một điều may mắn tột cùng.
Rời khỏi phòng tắm, hai người thậm chí chẳng buồn mặc quần áo. Trở lại giường, Tần Kiến Thư lại dịu dàng giày vò Ôn Sở thêm một phen.
Nàng rũ mắt, ánh nhìn vừa lưu luyến vừa vấn vương, như thể muốn thu trọn mọi biến hóa dù nhỏ nhất trên gương mặt Ôn Sở vào tầm mắt, mãi mãi lưu giữ.
Tần Kiến Thư phát hiện nàng rất thích ngắm nhìn dáng vẻ Ôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391316/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.