Hai tin xấu.
Ba Tần phẫu thuật được nửa chừng thì đột nhiên lên cơn động kinh, ca phẫu thuật buộc phải dừng khẩn cấp.
Tần Kiến Thư phải nộp đơn xin gia hạn ngày nghỉ phép lên nhà trường thêm một lần nữa.
Qua điện thoại, Ôn Sở đã nghe Tần Kiến Thư xin lỗi không biết bao nhiêu lần. Đầu dây bên kia, giọng nói vốn ôn hòa và trong trẻo nay đã có chút mệt mỏi, lộ rõ vẻ uể oải.
Cô ủ rũ trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần.
"Không sao, nếu chị không thể về được, vậy em qua đó tìm chị."
Nói xong, Ôn Sở cầm lấy máy tính bảng, bắt đầu tìm vé tàu cao tốc cuối tuần này: "Bây giờ chị đang ở tỉnh lị, tàu cao tốc từ Vân Thành chạy thẳng tới đó chỉ mất ba tiếng rưỡi."
Ba tiếng rưỡi.
Ôn Sở nâng máy tính bảng lên trước mặt, nhìn đi nhìn lại, giây tiếp theo liền chuyển về màn hình chính rồi mở bản đồ điện tử ra.
Mũi tên màu xanh lam đại diện cho cô tỏa ra một vòng sáng mờ ở khu vực Vân Thành. Đầu ngón tay cô lướt nhẹ trên màn hình sáng rực, từ đầu này của bản đồ đến đầu bên kia.
Lúc này, khoảng cách giữa cô và Tần Kiến Thư không còn là con số cụ thể tính bằng ki-lô-mét, mà là thời gian chính xác đến từng phút trên ứng dụng mua vé. 3 tiếng 32 phút.
Nghĩ vậy, lại cảm thấy cũng không có gì to tát nữa.
Ôn Sở vội vàng hấp tấp, cô mua vé đi vào chiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391323/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.