Sau khi chính thức khai giảng vào ngày 1 tháng 9, cường độ giảng dạy lại được nâng lên một bậc so với kỳ nghỉ hè. Học sinh lớp 12 bắt đầu có tiết tự học buổi tối thứ tư, bắt buộc phải ở nội trú và chịu sự quản lý tập thể.
Việc kéo dài thời gian tự học buổi tối cũng đồng nghĩa với việc thời gian nghỉ ngơi của giáo viên tiếp tục bị thu hẹp.
Những tờ đề kiểm tra bay lả tả như hoa tuyết, phát xuống ào ào như thể không mất tiền, tài liệu ôn tập thì còn được cập nhật mỗi tuần.
Đại diện môn học của từng lớp đứng chờ sẵn. Tài liệu vừa in ra nóng hổi nhanh chóng được chuyển đến tay từng học sinh.
Cuộc sống lớp 12 bận rộn mà khô khan, từng giây từng phút đều phải tranh thủ, ngày qua ngày đều lặp đi lặp lại. Khoảng trống thời gian bị những hạt cát mịn mang tên học tập lấp đầy từng chút một, mãi đến khi không thể nhét thêm được nữa.
Ôn Sở lại một lần nữa trải qua năm lớp 12.
Chỉ khác là lần này thân phận đã thay đổi, cô là giáo viên.
Mỗi khi thầy Ngô trong văn phòng lớn tiếng than phiền vì không có thời gian về nhà bên vợ con, Ôn Sở luôn khẽ mím môi, nhìn về phía Tần Kiến Thư bên cạnh, sau đó bưng cái chén trà đã cạn của mình lên, ung dung bước qua trước mặt đối phương để đi lấy nước: "Cũng may là tôi không có người yêu, không phải chịu khổ như thầy Ngô."
Lúc này, Tần Kiến Thư luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391350/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.