Tầm nhìn của Tần Kiến Thư vừa bị che khuất trong chốc lát, giờ đã được rộng mở trở lại.
May mà trong khoang xe ánh sáng mờ mờ, còn có cả màn đêm làm tấm chắn. Tần Kiến Thư nghiêng đầu nhìn sang, cũng không thấy rõ dáng vẻ bối rối, mặt đỏ tim đập của Ôn Sở. Mọi thứ vẫn như bình thường.
Lúc này, Ôn Sở đã ngoan ngoãn kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Cô không ngừng kiềm chế, cố gắng làm dịu đi những rung động vô cớ trong lòng.
Tần Kiến Thư lặng lẽ nhìn cô, úp ngược điện thoại lên đùi: "Em sao vậy?"
"Không có gì, hình như nhiệt độ trong xe hơi cao."
Ôn Sở buột miệng nói mà không suy nghĩ, cánh tay thon dài vươn tới bấm vào công tắc, kéo nửa cánh cửa sổ còn lại xuống hết.
"Vậy sao?" Tần Kiến Thư nói, nàng vươn nửa cánh tay ra đón lấy cơn gió ngoài cửa sổ. Gió đêm mát lạnh, chạm vào lòng bàn tay nàng liền vẽ nên một hình dạng mơ hồ.
Tối nay trời rất mát, mát đến dễ chịu.
Không nóng, cũng chẳng bức bối.
Vừa rồi...có phải là đã xảy ra chuyện gì không?
Hình như Ôn Sở hơi kì kì.
Là người bị bịt mắt, Tần Kiến Thư cũng không biết Ôn Sở vừa trải qua sự cám dỗ và giày vò thế nào.
Cả ngày hôm nay đã trải qua quá nhiều chuyện, cũng có không ít sự xoay chuyển bất ngờ. Nhưng nhờ có sự xuất hiện của một người nào đó, mà những chuyện vốn tồi tệ cũng trở nên bớt tệ hơn.
Nét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391362/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.