Người đàn ông đối diện lập tức ngồi xuống. Tần Kiến Thư nhẹ nhàng úp điện thoại lên mặt bàn, ngước mắt lên và cười nhạt.
"Chào cô, tôi là Vương Chí Bằng." Tay anh ta vươn qua nửa bàn, đưa đến trước mặt Tần Kiến Thư, dáng vẻ nho nhã lễ độ, "Cuối cùng cũng có cơ hội gặp cô Tần rồi. Tôi còn nghĩ phải ra ngoài sớm một chút để tránh kẹt xe, không ngờ cô còn đến sớm hơn tôi."
Tần Kiến Thư khẽ chạm vào bàn tay đối phương: "Tần Kiến Thư."
Người đàn ông rút tay lại.
"Cô Tần xem thích ăn món gì, cứ gọi tự nhiên đi. Nghe người làm mai nói cô làm việc ở Vân Thành, không biết còn quen khẩu vị quê nhà chỗ chúng ta không?"
"Tôi ăn gì cũng được." Tần Kiến Thư không nhiều lời, luôn giữ vẻ lịch sự khách sáo.
Nàng cầm thực đơn lên, chọn qua loa mấy món rồi đưa lại cho đối phương.
Thực đơn vào tay Vương Chí Bằng, anh ta liền hào phóng gọi thêm vài món chính để thể hiện thành ý và sự lịch thiệp.
Trong lúc đó, điện thoại mà Tần Kiến Thư đặt trên bàn phát ra tiếng.
Tần Kiến Thư cầm lên xem, là tin nhắn Ôn Sở gửi đến.
Mấy tin nhắn liên tiếp, toàn là ảnh chụp màn hình các trường hợp xem mắt kỳ quặc, thậm chí còn có vài câu chuyện kể về việc các cô gái không nhìn thấu bộ mặt thật của đàng trai, dẫn đến việc bị lừa gạt, nhận lấy bài học đau đớn thê thảm.
Bên trong lẫn bên ngoài lời nói, đều nhắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391383/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.