Ôn Sở vốn thấy Tần Kiến Thư luôn nằm ngoài những cuộc tán gẫu trong văn phòng, nên muốn kéo đối phương tham gia một chút.
Bây giờ Tần Kiến Thư đã tham gia, còn nghiêm túc trả lời, nhưng cô lại cảm thấy thà đừng hỏi còn hơn.
Những đánh giá như "dễ thương" hay "không tệ" về cơ bản đều thuộc loại từ trung tính, còn phải xem người nói là ai nữa.
Ví dụ, nếu như là cô Trần hay thầy Ngô nói, Ôn Sở hiểu rõ đó chẳng qua là lời xã giao và khách sáo để giữ thể diện giữa những người trưởng thành với nhau thôi, thực tế thì hai vị giáo viên đó hoàn toàn chướng mắt món đồ chơi nhỏ trong tay cô.
Nhưng Tần Kiến Thư lại nghiêm túc nhận xét rằng: "Rất dễ thương". Sự nghiêm túc ấy làm người ta không biết phải phản ứng thế nào.
Hơn nữa Tần Kiến Thư nói dễ thương, được khen chính là cô.
Ôn Sở có chút không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Kiến Thư.
Cô rút lại bàn tay vừa chìa ra rồi giơ lên trước mắt, giả vờ như không hiểu ý, hùa theo lời đối phương mà khen: "Kẹp tóc đúng là dễ thương thật."
Buổi tự học của lớp 11/4 tối nay đến phiên Ôn Sở trông lớp.
Giờ nghỉ buổi tối, các em học sinh tụ tập ngoài hành lang đùa nghịch ầm ĩ. Tiếng chuông vào học vừa vang lên, tất cả lại nhao nhao tràn vào phòng học, ngồi vào chỗ của mình.
Ôn Sở vừa bước vào đã thấy cả lớp đầy những chiếc kẹp tóc hình sừng hươu, có màu đỏ, vàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391399/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.