Tần Kiến Thư vừa rời đi, cả phòng họp lập tức náo loạn. Mọi người xôn xao đoán xem, rốt cuộc nhà cô Tần đã xảy ra chuyện gì mới phải rời đi vội như thế.
"Hay vẫn là chuyện hủy hôn trước đây nhỉ?" Không biết ai lắm miệng nói một câu.
Người khác nghe xong cũng cảm thấy không phải không có khả năng đó. Dù trước đây việc này ầm ĩ khó coi, nhưng chẳng phải mấy ngày nay vị hôn phu kia của cô Tần vẫn đứng đợi ở cổng trường mỗi ngày đó sao?
Trong lúc hỗn loạn, chẳng ai để ý đến việc Ôn Sở cầm thứ gì đó trên bàn, chạy ra khỏi phòng họp để đuổi theo.
Tần Kiến Thư đi gấp, vừa nghe điện thoại xong đầu óc nàng rối bời, chỉ muốn mau chóng về nhà giải quyết cục diện rối rắm. Chính vì vậy, nàng thậm chí không phát hiện Ôn Sở đang vội vàng xuống lầu, đuổi theo ở phía sau.
Mãi đến khi có tiếng gọi trong trẻo vang lên từ đằng sau—— "Cô Tần!".
Lúc này Tần Kiến Thư mới dừng bước, xoay người quay đầu lại.
Chỉ thấy phía sau, Ôn Sở cầm một cái túi da màu đen nhỏ trong tay, chạy từ cầu thang xuống. Cô đi hai ba bước đã đến trước mặt nàng, thở hổn hển: "Cô bỏ quên túi này."
Đã lâu lắm rồi Ôn Sở không có chạy như vậy, cũng không ngờ Tần Kiến Thư lại đi nhanh đến thế.
Khi thấy rõ món đồ Ôn Sở đưa, Tần Kiến Thư mới nhận ra mình đi quá vội, quên mang theo túi xách.
Nàng đưa tay nhận lấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391420/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.