Hôm ra viện Dịch Chí Duy đúng lúc phải gặp khách hàng lớn, liền cho thư ký đến đón cô ra viện. Đợt này Hoàng Mẫn Kiệt luôn cùng đến bệnh viện với Dịch Chí Duy, thân quen với cô hơn một chút, thái độ với cô cũng tốt hơn nhiều. Anh ta và lái xe cùng đến đưa cô về, lại nói: “Ngài Dịch nói có việc gì thì để lại tin nhắn ở phòng thư ký, hôm nay ngài ấy rất bận, có lẽ về hơi muộn.”
Cô cảm ơn, tiễn họ về. Trong chung cư vẫn rất gọn gàng. Cô đi vào phòng ngủ, lúc ấy mới phát hiện trên đầu giường có thêm một khung tranh bạc, bên trong là ảnh chụp chung của cô và anh, chụp ở vườn Diệu Tâm, trong sân nhỏ trắng và đen, anh ôm lấy vai cô từ phía sau, hai khuôn mặt kề sát, hai người mỉm cười thật tươi, giống như hoa mặt trời song song. Cô bất giác mỉm cười. Đặt khung ảnh xuống, trên bàn có album ảnh, bên trong đều là ảnh họ chụp ở Nhật Bản. Những bức ảnh này đều là mới lấy về từ tiệm rửa ảnh sau khi cô bỏ đi, cô chưa từng được xem, đứng ở đó lật từng tấm, chỉ cảm thấy thú vị, có rất nhiều ảnh đều là anh ép cô chụp, anh hay thích chụp cô lúc xấu xí, có một bức cô đang ăn kem bông, mặt toàn bông trắng, giống như ông già noel, vô cùng buồn cười.
Những ngày tháng vui vẻ như thế, hồi ức đẹp đẽ như thế, chắc không chỉ một mình cô cảm thấy nhớ nhung, cảm thấy hạnh phúc chứ?
Buổi chiều cô không có việc, liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gam-rach/1359830/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.