Trước Quốc Khánh 1 ngày vừa đúng thứ 7, Tiểu Dĩnh đi máy bay về thành phố C buổi trưa, trực tiếp đến nhà bố mẹ chồng.
Nhấn chuông cửa, ván cửa rất nhanh mở ra, cô liếc mắt nhìn người mở cửa phái trước mặt, sau đó đặt đồ xuống, nói "Mẹ, con về rồi"
Diệp mẫu trước đó cũng không rõ đang nói chuyện điện thoại với ai, vừa đặt ống nghe xuống, quay người lại trông thấy cô bất giác có chút kinh ngạc :"Không phải nói là ngày mai con mới về sao?"
"Ồ, dù sao cũng không có việc gì, nên con đến sớm một ngày"
"Thế sao không bảo Hạo Ninh ra sân bay ?"
Tiểu Dĩnh cúi đầu thấp lục tìm trong túi da, lấy chiếc khăn choàng cho mẹ chồng "Mẹ, đây là quà mừng Quốc Khánh của mẹ"
Diệp mẫu vui mừng đón nhận, thuận tiện nắm chặt tay cô, liếc nhìn Diệp Hạo Ninh giọng oan trách :"Chỉ có con dâu là tốt, thương mẹ hơn con trai" lại nói với Tiểu Dĩnh :"Nó ấy à, lần nào cũng về tay không, làm như cố ý về nhà ăn chầu ăn chực"
Tiểu Dĩnh cúi mắt xuống cười cười, trong lòng nghĩ, có ăn chầu chực thì mẹ cũng tình nguyện mà.
Diệp Hạo Ninh ngồi một góc, trông thấy tình cảnh so sánh tình mẫu tử với nàng dâu, cũng cười nói :"Trước đây con không phải không mua đồ về sao, nhưng có bao giờ mẹ vừa ý đâu? Vả lại mẹ thấy Tiểu Dĩnh tốt, không chừng có phần nửa là công lao động của con đấy!"
Kết quả Diệp mẫu còn chưa kịp nói, Tiểu Dĩnh đã cười nhạt tiếp lời :"Nói thế thì em cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gan-nhu-vay-xa-den-the/492163/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.