Hai tay Ngụy Xuyên đút túi quần, từ trên cao nhìn xuống bước tới.
Tần Uyên nuốt trọn những lời th* t*c định thốt ra vào trong họng, cậu ta đánh không lại Ngụy Xuyên, từ nhỏ đã đánh không lại rồi.
Ngụy Xuyên lườm cậu ta một cái, quay đầu hỏi Mạnh Đường: “Sao cậu lại đi cùng tên này?”
Ánh mắt Mạnh Đường di chuyển giữa hai người: “Hai người quen nhau à?”
Ngụy Xuyên nhíu mày vẻ ghét bỏ: “Tao có thể giả vờ không quen không?”
“Đệch.” Tần Uyên chửi thề, “Tao không đáng để nhìn mặt thế à?”
Ngụy Xuyên quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng: “Mày bám lấy cô ấy làm gì?”
“Không phải đâu.” Mạnh Đường thấy giọng điệu hai người quen thuộc, vội bước lên giải thích, “Cậu ấy hỏi tôi đường đến nhà thi đấu, bảo tôi dẫn đường cho cậu ấy.”
Ngụy Xuyên nghe xong mày càng cau chặt hơn.
Tần Uyên chơi bóng toàn đến Đại học Z, quen thuộc nhà thi đấu còn hơn nhà mình, sao có thể không biết đường đi?
Dựa theo hiểu biết của cậu về Tần Uyên, chắc chắn là để ý Mạnh Đường nên đi tán tỉnh.
Ngụy Xuyên túm lấy cổ áo cậu ta, nhỏ giọng uy h**p: “Đi theo tao.”
“Mày đừng có kéo cổ áo tao, hỏng form bây giờ.”
Ngụy Xuyên đâu thèm quan tâm áo cậu ta có hỏng form hay không, thô bạo buông người ra, hạ giọng cảnh cáo: “Tao khuyên mày đừng có đánh chủ ý lên cô ấy.”
“Sao? Mày để ý cô ấy rồi à?” Tần Uyên cười xấu xa nhướng mày.
Ngụy Xuyên nhịn xuống: “… Cô ấy thích Hứa Hạc Thanh, Hứa Hạc Thanh cũng là anh em của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/2978071/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.