Hoàng hôn vừa buông, bầu trời trong xanh vằng vặc bỗng dưng đổ mưa.
Mưa không hề lớn, mịt mờ như sương khói, xa xa đường đỉnh núi sẫm màu vẫn còn ngậm một vầng tà dương ửng đỏ, như ẩn như hiện giữa mưa bụi mịt mùng. Mặt trời lặn giữa mưa nhẹ sương giăng, khiến buổi hoàng hôn mang một vẻ đẹp đầy ý thơ.
Thế nhưng Bạch Lộ không có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp đó, cô luôn không thích nhất là trời mưa. Hơn nữa sắp chập tối, đương lúc chuẩn bị tan làm thì trời đổ mưa mà lại không mang theo dù. Đang rầu rĩ, âm báo QQ vang lên trên máy tính, tập trung nhìn kỹ, là bạn trai Dương Quan gửi tin đến: “Em có mang dù đó không? Đứng chờ ở công ty nhé, anh tới đón em.”
Mười ngón tay thon dài gõ lên bàn phím uyển chuyển như múa, cô khẽ cười trả lời: “Được, em chờ anh.”
Vừa gửi tin đi, Hoắc Mân sếp cô liền chạy tới thông báo cô phải làm thêm giờ: “Bạch Lộ, chiều nay em ở lại làm thêm chút nhé, tối nay cố vấn Chương sẽ đến văn phòng.”
Bạch Lộ hơi bất ngờ: “Hả, em á?”
Cô không thể không cảm thấy kỳ lạ, bởi vì trước đây những tình huống như thế này đều là Hoắc Mân tự mình ở lại làm thêm. Người nặng ký như cố vấn Chương Minh Viễn ở công ty là loại đối tượng được tôn làm Bồ Tát sống cần cung phụng. Cung phụng kiểu này bình thường không tới lượt mấy nhân viên quèn, đều là do Hoắc Mân thư ký tổng giám đốc tự tay đảm nhiệm. Bạch Lộ chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-anh-giua-hang-van-nguoi/468239/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.