“Bồ nói sếp của bồ có thể là cậu bé năm đó kể chuyện một đêm cho bồ?” tốc độ đánh máy của Lâm Hi hết sức chậm, khó khăn lắm cô mới gõ được một dòng trật tự rõ ràng.
Thiên Thiên gật gật đầu trả lời, “Đáp đúng rồi.”
Lâm Hi không cho là đúng, “Thiên Thiên, bạn xem phim truyền hình nhiều quá rồi đó.”
Thiên Thiên cả giận nói: “Lâm Hi, bồ đả kích người ta quá à.”
“Bồ nghĩ thử coi, biển người mờ mịt, sao có thể dễ dàng gặp được như vậy?”
“Có lẽ tại có duyên á.” Thiên Thiên cố gắng hít thở sâu.
Lâm Hi giễu cợt, “Thiên Thiên, mình trước kia sao lại không phát hiện bồ có thiên phú viết tiểu thuyết nhỉ?”
“Lâm Hi.” Thiên Thiên hổn hển nói.
Lâm Hi không quan tâm bộ dạng của cô, hắc hắc cười nói: “Mình hỏi bồ, coi như anh ta là cậu bé ấy thì thế nào, bồ có thể làm cái gì?”
“…” Thiên Thiên á khẩu không trả lời được.
Lâm Hi nói tiếp: “Bồ trước đây bị tên buôn người bắt đi, được một cụ già cứu, bồ có muốn lấy thân báo đáp người ta không?” Thiên Thiên lúc 8 tuổi vì bị sôcôla dụ dỗ, thiếu chút nữa theo tên buôn người đi, may mắn có một lão gia gia đúng lúc ngăn cản, còn đánh tên đó, hơn nữa dẫn cô về nhà an toàn. Về sau Thiên Thiên bị má Diêu đưa đi học Taekwondo để phòng thân. Cô từ đó chẳng những mê tiểu thuyết võ hiệp, bây giờ còn đắm chìm trong khoái ý ân-thù trong thế giới giả thuyết võ hiệp không thể thoát ra được. ( hèn chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-anh-la-dieu-my-le-day-bat-ngo/1497825/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.