Tôi nghĩ chắc chắn “Tôi như hạt bụi” sẽ tìm tôi ngay, nhưng đến khi tan học vào bốn giờ rưỡi ngày hôm sau, tôi vẫn không nhận được tin nhắn của đối phương, chẳng biết là do chưa nhìn thấy story hay thế nào nữa.
Thời tiết hôm nay rất dễ chịu, mặt trời lên cao nhưng không nắng gắt, gió thổi hiu hiu cũng không lạnh, tôi vốn hẹn chơi mạt chược với bọn Vương Hướng Tiền, kết quả lại bị cho leo cây. Cuối buổi học Vương Hướng Tiền đã bỏ rơi ba đứa bọn tôi, cậu ta nói có em gái xinh đẹp hẹn mình đi ăn. Mà mọi người biết đấy, bàn mạt chược bốn người thiếu một thì còn gì là tinh túy nữa, thế là chúng tôi dẹp luôn.
Sau khi tan học, vì quá rảnh rỗi nên tôi quyết định đi đường vòng về phòng, tiện thể ghé qua nhà ga gần đây mua một ly Starbucks.
Khéo ghê, mua xong ly Frappuccino tôi vừa bước ra cửa đã đụng mặt Lộ Dao đang đi vào.Hình như lâu rồi tôi không gặp cô ta, hôm nay đối phương cột tóc lên, mặc một bộ đồ màu đen, trông khá năng động.
Nếu đã đối mặt rồi, tôi bèn chủ động chào hỏi Lộ Dao, đối phương thoáng ngẩn người, sau đó mới dừng lại: “Cậu là… Bạn học của Lục Kha Tri? Gọi là Trì… Trì…”
Tôi đỡ lời một cách lịch sự: “Trì Lê.”
Cô ta chợt nhớ ra: “Ồ vâng, chào cậu.”
Chào hỏi xong, tội định đi luôn, nhưng sau khi xoắn xuýt một hồi, Lộ Dao đã ngăn tôi lại: “Có thể hỏi cậu chút chuyện được không?”
Tôi: “Được chứ, cô nói đi.”
Cô ấy vén
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-ban-trai-cu-khi-du-hoc-lam-sao-day/2259843/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.