Sau cái đêm câu cá khuya hôm đó, Hoắc Văn Thanh không còn nhắc đến chuyện mua lại Pur Jewellery nữa. Nhưng Tô Nam biết, Hoắc Văn Thanh không phải đã bỏ qua, mà chỉ là một lần nữa hắn đặt anh lên trên ha.m mu.ốn cá nhân của mình.
Điều này không có nghĩa là sự kiểm soát ngày càng lớn dần trong lòng Hoắc Văn Thanh biến mất, mà là nó được thể hiện ở những khía cạnh khác. Ví dụ như hắn bắt đầu quản lý thời gian làm việc, giờ giấc sinh hoạt và thói quen ăn uống của Tô Nam. Kiểm soát thời gian Tô Nam ở trong phòng làm việc sau khi về nhà, đốc thúc anh bỏ thói quen thức khuya vẽ bản thiết kế. Nếu không có trường hợp đặc biệt, hai người phải cùng nhau ăn đủ ba bữa mỗi ngày.
Các loại cảm xúc của Hoắc Văn Thanh bắt đầu bộc lộ ra ngoài nhiều hơn, sự can thiệp của hắn đối với Tô Nam cũng tăng lên. Cảm nhận rõ ràng nhất của Tô Nam là hắn trở nên "dính người" hơn, đặc biệt là những lúc đi công tác xa và phải xa nhau. Ngoài bản thân Tô Nam, năm trợ lý của Hoắc Văn Thanh là những người nhận ra điều này đầu tiên. Tổng giám đốc Hoắc, người cuồng công việc, mỗi ngày đều gọi điện ba lần vào buổi sáng, trưa và tối. Hắn hỏi han chi tiết về những việc đã ăn gì, làm gì trong hơn ba mươi phút, thậm chí còn có lúc để điện thoại kết nối, hai người mỗi người làm việc riêng của mình.
Có một lần, Hoắc Văn Thanh quên tắt cuộc gọi. Bên này, các lãnh đạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-duoc-nam-son-mong-ly-truong/2705016/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.