Đợi đến khi hắn uống sạch ly cà phê, cô cũng càu nhàu xong rồi.
Một tay Nhâm Mục Diệu cầm lấy tờ báo, tay kia lấy ly sữa tươi còn ấm đưa cho Kiều Tâm Du, "Em nói lâu như vậy, chắc khát nước rồi hả!! Thấm giọng chút đi rồi hãy tiếp."
Kiều Tâm Du nhận lấy ly sữa, uống một hớp, tiếp tục nói: "Chẳng lẽ khi ở vườn trẻ, thầy giáo không dạy cho anh biết là không thể vừa đọc sách vừa ăn sao......"
"Thứ anh xem không phải là sách, mà là báo. Anh không có ăn, mà là uống" Nhâm Mục Diệu nghiêm túc nói.
"Báo cũng là sách, ăn chính là uống, về tính chất nó đều như nhau mà, anh đừng có nguỵ biện, anh rõ ràng là đang làm hai việc cùng lúc!"
Nhâm Mục Diệu tiếp tục bới móc lời của cô, "Anh không có "làm hai việc cùng lúc", anh dùng mắt nhìn, dùng miệng ăn, còn phải dùng lỗ tai nghe. Cho nên là "làm ba việc cùng lúc"."
"Được, anh "da dụng một lúc", vậy còn không nhanh để tờ báo xuống, cầm lấy cái sandwich phô mai này giải quyết nhanh đi."
"Nếu em có thể im lặng một chút, được như thế, anh lập tức có thể từ bỏ "làm ba việc cùng lúc", thành một lòng một việc rồi."
"Anh ghét em nói nhiều!?." Kiều Tâm Du bĩu môi, tỏ vẻ uất ức nói: "Em chỉ lo lắng cho sức khỏe của anh thôi, em chỉ vì anh mà suy nghĩ......"
"Ai ~" Nhâm Mục Diệu than thở một tiếng, đứng lên, ôm eo nhỏ của cô, sau đó hôn lên cánh môi mềm mại, phương pháp này luôn là phương pháp hữu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-go-tong-giam-doc-tuyet-tinh-tan-khoc/1283798/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.