8.
Khi Chu Cẩn Âm và Tạ Tri Mộ xuất hiện trong nhà, Giang Yến Chu thật ra rất nóng lòng muốn gặp hai người bạn nối khố này.
Chắc hẳn trong đầu anh đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh sau 7 năm gặp lại bạn thân.
Chỉ là… rõ ràng anh nghĩ đơn giản quá rồi.
Giang Yến Chu nhìn hai người bạn cũ đã trầm ổn, chín chắn hơn hẳn trước kia, rồi lại nhìn sang “ấu tể” đang bò trên thảm, cả người đều sững sờ.
“Khoan đã, ai trong hai người có con rồi vậy?” Cậu trai Giang tuổi 18 hiển nhiên chưa chuẩn bị tâm lý cho tình huống này.
Chu Cẩn Âm bước tới gần, nhìn kỹ gương mặt anh rồi tặc lưỡi cảm thán: “Giang Yến Chu, cậu thật sự chỉ nhớ mọi thứ trước năm 18 tuổi thôi à?”
Tạ Tri Mộ còn quá đáng hơn, trực tiếp đưa tay nâng mặt anh lên xem kỹ: “Cũng may là đầu bị thương chứ mặt thì vẫn ổn, không hỏng.”
Giang Yến Chu hất tay anh ta ra, ánh mắt lại dán chặt vào đứa nhỏ dưới đất.
Quan tâm lớn nhất lúc này là: đứa bé này là của ai?
Chu Cẩn Âm quay đầu nhìn tôi, hỏi: “San San, cậu ấy thật sự không nhớ gì à?”
Tôi khẽ lắc đầu.
“Giang Yến Chu, đây là con gái của tôi và Tạ Tri Mộ, sắp đầy năm rồi.”
Không khí như ngưng lại trong hai giây.
Giang Yến Chu trừng lớn mắt, đến khi ý thức được mình vừa nghe thấy gì thì đã muộn.
Anh nhìn đứa bé tròn xoe đôi mắt, đầu tròn trịa đang bò dưới đất, rồi nhìn hai người bạn thân đang đứng bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-lai-anh-o-tuoi-18/2782014/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.