Quý Hiểu Âu theo xe cấp cứu tới bệnh viện.
Chạy tới chạy lui khiến toàn thân cô toát rã mồ hôi, cuối cùng, sau khi tạm ứng viện phí và tiền thuốc, thấy y tá treo bình truyền nước, cô mới cảm giác được cơn đói bụng cồn cào, tính ra từ 10h sáng đến 9h tối cô vẫn chưa được một hạt cơm vào bụng.
Khi cô xách hai hộp cháo mua ngoài cổng về đến phòng bệnh, cậu trai đã tỉnh, tuy sắc mặt vẫn xanh xao nhưng đã khá tỉnh táo, gương mặt cũng có chút huyết sắc.
Quý Hiểu Âu bấy giờ mới thở phào, mỉm cười với cậu: “Bạn Trạm Vũ à, bạn chơi trò gì đáng sợ quá vậy, tôi nghiêm túc cảnh cáo cậu, trò này không vui đâu, không vui tí nào.”
Vừa nãy khi cố gắng tìm cách liên lạc với gia đình cậu, Quý Hiểu Âu đành phải miễn cưỡng lục cặp sách cậu trai.
Cô không chỉ trông thấy huy hiệu quen thuộc của trường đại học L ở đằng sau cặp sách, mà còn thấy cả cuốn giáo trình và thẻ sinh viên của cậu.
Cậu trai có cái họ thuộc dạng hàng hiếm trong số cả trăm dòng họ ở Trung Quốc.
Cậu tên đầy đủ là Trạm Vũ.
Trạm trong Trạm Giang, Vũ trong từ lông vũ.
Là sinh viên năm thứ ba ngành thiết kế phần mềm của trường đại học L.
Bắt gặp cái nhìn đầy hoài nghi của Trạm Vũ, Quý Hiểu Âu chủ động chìa tay ra với cậu: “Bắt tay cái đi cậu em, chị là Quý Hiểu Âu, là sinh viên khóa 1999 của khoa Hóa trường L, là sư tỷ cùng trường khác khoa với cậu đó.”
Trạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/1350267/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.