Đã quá 8h nhưng người giới thiệu họ Thúy nào đó vẫn chưa xuất hiện, hai người ngồi đối diện nhau tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ.
Im lặng suốt từ 8 giờ đến 9 giờ họ Tô nào đó rốt cuộc cũng sụp đổ.
Không thể chịu đựng được nữa, Tô Tố đang trong tư thế chim cun cút cuối cùng quyết định từ bỏ việc sắm vai cô gái dè dặt.
“Anh có đói không, Thúy Ti vẫn chưa đến, chúng ta ăn trước đi” Họ Tô nào đó ôm bụng đang kêu giống như trống đập.
“Ồ.”
Vị nhân huynh đối diện đẩy đẩy kính mắt, gương mặt hiền lành, trầm mặc rất lâu.
Gân xanh nổi lên, cắn răng nghiến lợi, họ Tô nhìn nhìn người đàn ông hiền lành ngồi đối diện, vắn ống tay áo rồi đập bàn hét lớn “Phục vụ, tôi muốn ăn cơm thịt kho.” Mẹ nó, mặc kệ, cứ ăn trước đã.
“Tiên sinh, còn anh?”
“Giống cô ấy.” Bất kể nói gì, hỏi gì, người đối diện từ đầu chí cuối đều tích chữ như vàng.
Tích tắc tích tắc tích tắc, lại mười phút trôi qua.
Vị nhân huynh kia lại đẩy đẩy kính mắt, nhìn ngang nhìn dọc, bất chợt giơ tay nhìn đồng hồ hét lớn: “A…”
Tập thể các đồng chí trong nhà ăn chấn động, bao gồm cả cặp đôi đang hẹn hò ngồi trong góc phía bên trái nhà ăn.
“Không — không — không ngờ đã chín rưỡi rưỡi rưỡi rồi.” Anh ta đẩy kính giải thích.
Hả? Chín rưỡi thì có vấn đề gì sao, họ Tô nào đó vừa kích động liền nói lắp theo: “Có có có gì quan quan trọng sao?”
Người đàn ông đeo kính mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-anh-chang-cuc-pham/1577178/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.