Tháng Chạp ở Tử Cấm Thành nước đóng thành băng, rét buốt thấu xương.
Vừa qua ngày mồng Tám tháng Chạp thì trời đổ tuyết lớn. Những bông tuyết trắng phau phau thi nhau trút xuống, mới có một ngày ngắn ngủi mà mặt đất đã bị bao phủ dưới một lớp tuyết dày. Khi cơn gió lạnh băng thoảng qua, chúng sẽ chui thẳng vào cổ áo của người đi đường.
Hoàng cung, Ngự thư phòng.
Tấu chương buộc tội Tổng đốc Lưỡng Giang Tống Nghị như những bông tuyết tháng Chạp thi nhau bay tới đậu trên long án. Tân Hoàng nhìn chằm chằm chồng tấu chương dày cộm kia, vẻ mặt tối tăm u ám.
Hữu tướng đứng trước long án thấy sắc mặt của Tân Hoàng, mí mắt không khỏi giật giật. Một người hiểu rõ tính tình của Tân Hoàng như ông sao có thể không nhận ra điểm then chốt cho được? Thầm nói không ổn, ông vội vàng mở miệng khuyên: “Tuyệt đối không được đâu Thánh Thượng. Hiện giờ cả triều dã đang trong lúc rối ren, huống chi Thánh Thượng mới đăng cơ không lâu, chuyện quan trọng nhất là phải ổn định triều chính. Hấp tấp động chạm trọng thần trong triều chỉ e sẽ khiến triều dã hỗn loạn, thật sự không phải hành động khôn ngoan.”
Tân Hoàng hừ lạnh, giơ ngón tay ấn vào chồng tấu chương: “Tống Nghị kia cậy có công mà kiêu ngạo, ỷ vào chút công lao ít ỏi mà ngày càng tuỳ tiện ngang ngược. Nửa năm trước Tri phủ Duyện Châu đã buộc tội hắn tự ý dẫn binh vào Lan Lăng, còn không có chiếu chỉ mà ra vào Lương Châu như chốn không người. Nếu không phải cữu phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-nam-son-khanh-an/2229817/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.