Hôm đó, toàn bộ trọng thần từ hàng Tam phẩm trở lên ở thành Giang Hạ đã vội vàng rời thành lên đường hồi kinh. Đồng thời quan phủ cũng dán cáo thị, lệnh cho bá tánh trong thành mặc đồ trắng, treo lụa trắng, cấm vui chơi, giết mổ trong một trăm ngày và không được cưới hỏi trong vòng một tháng.
Lệnh vừa được thông cáo, vải trắng trong thành lập tức cháy hàng, đồ tang vải trắng cũng bị nâng giá cao chưa từng thấy.
Tô Khuynh rất xót tiền nhưng đã hết cách, chỉ có thể bỏ tiền ra mua một bộ đồ trắng và một miếng lụa trắng, sau khi về nhà liền treo mảnh lụa trắng trước cửa.
Cho đến đầu tháng Tư, Tô Khuynh mới hoàn thành hợp đồng mua nhà và dọn vào ở. Bầu không khí trong thành Giang Hạ vẫn còn nặng nề. Người đi đường không ai dám cao giọng ồn ào, càng không dám tùy tiện cười đùa. Ai nấy cũng đều vội đến vội đi, vẻ mặt nghiêm túc.
Sau khi dọn vào nhà mới, Tô Khuynh đóng cửa ru rú trong nhà. Đây là khoảng thời gian không tiện ra ngoài để tránh gặp phải trắc rối, rước thị phi vào người. Hơn nữa, nếu muốn định cư lâu dài ở đây, nàng không thể không chuẩn bị một thân phận quang minh chính đại.
Lấy tờ hộ tịch trống, ngư phù và độ điệp ra, Tô Khuynh xoay người mang bút và lọ mực mua ở tiệm tới, mài mực xong, đặt tờ hộ tịch xuống, chấm nhẹ đầu bút vào nghiên mực rồi hạ bút viết.
Tô Khuynh, quê quán Lương Châu.
Sau rất nhiều lần cân nhắc nàng mới quyết định viết hộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-nam-son-khanh-an/2229821/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.