“Đồ đệ ngoan, ở nhà làm những gì vậy?”
“Ăn, ngủ.”
“Ừm, tốt. Tự vỗ béo đi rồi khi nào về anh hầm.”
“Cút!”
“Ha Ha Ha…”
“Công việc có biết làm không đó? Không biết gì thì hỏi em đi.”
“Hứ, làm gì có chuyện thầy đi hỏi trò chứ.”
“Anh cứ tự huyễn đi. Cứ chọc cái sọt đi rồi về em cũng không dọn cho anh đâu.” (chọc cái sọt = làm hỏng việc)
Bên kia Hùng Hạo Nhiên cười hề hề, nói: “Em ít quan tâm chuyện công việc đi, anh có thể làm được mà. Ngược lại, nếu như em để anh biết em dám ra ngoài thông đồng với em gái nào thì anh sẽ cho em sống không nổi luôn.”
Hướng Dương Viễn đỏ bừng mặt: “Ai thèm quản anh!”
Ngữ khí thẹn quá hoá giận đã xuất hiện, bình thường tiếp theo là thời cơ để đùa bỡn nhưng Hùng Hạo Nhiên lại không nói gì hết.
Cậu thấy không quen nên hỏi luôn: “Hùng Hạo Nhiên này, anh sao vậy? Bận đến ngu người luôn sao?”
“… Vớ vẩn! Anh đang phải làm việc của hai người đó!” Hùng Hạo Nhiên khoác lác không biết ngượng.
Hướng Dương Viễn kín đáo nhắc nhở: “Bình thường việc của hai người em vẫn làm được hết đó thôi…”
Hùng Hạo Nhiên ồ một tiếng dài, yên lặng một lúc, đột nhiên nói một câu không liên quan: “Hướng Thang Viên này, anh chợt phát hiện ra là tính tình của em cũng không tệ.”
“Giờ anh mới biết sao?” Cậu buồn cười: “Nếu như không tốt thì có thể bao dung mặc kệ anh hoành hành đến giờ sao!”
“Ờm… bất kể xảy ra chuyện gì, em cũng đừng giận anh nhá.”
Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gau-qua-lai-phai-chu-y/1774044/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.