Edit: OnlyU
Giang Thiếu Bạch và Đa Đa ngồi dưới sàn trong phòng, trước mặt cả hai là hơn mười món đồ quý giá, hắn và chuột ngố đang chia của.
“Cái này của tao.”
“Của ta!” Đa Đa kêu lên, vô cùng bất mãn.
“Rõ ràng là của tao.” Giang Thiếu Bạch kéo món đồ về phía hắn.
“Ta mang về, đều là của ta.” Đa Đa nằm nhoài cả người lên đống đồ, vẻ mặt dữ tợn.
Hắn liếc mắt: “Đây là tao cực khổ giành được, mày chỉ được ủy thác vận chuyển mà thôi.” Chỉ vận chuyển hàng mà muốn độc chiếm hả, con chuột ngố đúng là lòng dạ hiểm độc.
Đa Đa đứng thẳng người lên, giơ hai móng vuốt đấm ngực, tỏ vẻ công của nó là to nhất.
“Được rồi, cứ gửi ở chỗ mày trước đi.”
Giang Thiếu Bạch nghĩ nghĩ, cảm thấy mấy thứ này đều là tang vật, nếu để người khác thấy được sẽ hiểu lầm là hắn trộm, không ổn chút nào. Phải biết trong mấy thứ này có cả cái nồi mà nhà họ Hạ bị mất, để người nhà họ Hạ thấy được sẽ không tốt, tạm thời để chuột ngố cất giữ cũng được. Đa Đa có không gian, có thể ngăn cản dò xét linh khí, đồ vật cất trong không gian của nó thì không phải lo lắng bị người ta thám thính được.
Chuột ngố thấy Giang Thiếu Bạch bỗng nhiên hào phóng, nó hơi ngớ ra chớp mắt một cái. Nhưng nó nhanh chóng nhận ra phải tận dụng thời cơ, vuột mất cơ hội lần này là sẽ không có lần sau, thế là nó lập tức há miệng nuốt mấy món bảo vật.
Giang Thiếu Bạch thấy Đa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/1983878/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.