Edit: OnlyU
Trong sơn động, Diệp Đình Vân thấy thông tin thạch sáng lên, cậu lập tức phấn khích: “Đại ca, Thiếu Bạch sắp đến rồi.”
Lạc Kỳ khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Thật sao?”
Anh đồng thời cảm nhận được khế ước trên ngực hơi nóng lên, dường như Ngao Dạ cũng đến.
Diệp Đình Vân và Lạc Kỳ bèn đi ra khỏi sơn động.
“Thiếu Bạch!” Lạc Kỳ trông thấy bóng người từ xa bay đến, anh mừng rỡ hô lên.
Giang Thiếu Bạch ngự kiếm mà đến, áo trắng bay bay, phong thái lỗi lạc. Lạc Kỳ nhìn thấy em trai bay đến, có cảm giác vui mừng như nhà có con trai sắp trưởng thành. Đã nhiều năm trôi qua, em trai anh càng ngày càng lôi cuốn.
Mấy năm đầu khi vừa đến Long tộc, Lạc Kỳ luôn lo lắng cho an nguy của Giang Thiếu Bạch, sau khi biết được tin tức của em trai, anh luôn mong chờ ngày được trùng phùng với em trai nhưng lại không dám biểu lộ ra.
Đợi lâu như vậy, cuối cùng được gặp nhau rồi!
Lạc Kỳ chạy về phía Giang Thiếu Bạch, muốn ôm chầm lấy em trai nhưng vừa chạy được nửa đường lại bị Ngao Dạ níu lại, kéo qua một bên.
Ngao Dạ nhìn phản ứng của Lạc Kỳ mà trong lòng khó chịu không thôi.
Thì ra Lạc Kỳ quen biết tên Giang Thiếu Bạch này, rõ ràng y và đối phương đến cùng lúc, thế mà Lạc Kỳ lại làm lơ y, xem y như không khí. Chẳng lẽ vì Giang Thiếu Bạch bay trên trời, mà y đáp xuống đất sớm hơn một bước nên Lạc Kỳ không nhìn thấy y?
Lạc Kỳ bị Ngao Dạ nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/1984087/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.