Edit: OnlyU
Thấy Ngao Dạ đã nổi điên, Diệp Đình Vân lập tức phóng dây leo ra cản đường y.
Hai con ngươi Ngao Dạ trở nên đỏ rực, dây leo của cậu bị lưỡi đao không gian cắt nát trong nháy mắt.
Long nguyên khí trong người y đột nhiên bạo phát, đến ranh giới sắp nổ tung.
Mặc dù Diệp Đình Vân đã tiến giai Bách Kiếp nhưng vẫn bị nguyên khí bộc phát của đối phương dọa sợ. Ngay cả Giang Thiếu Bạch cũng bị dáng vẻ phát điên của y làm hoảng hồn. Hắn có cảm giác huyết dịch cả người như bị đông lại trong nháy mắt.
Giang Thiếu Bạch lập tức hiểu ra, đây là pháp tắc thời gian, dọc đường đi hắn đã thấy đối phương sử dụng mấy lần. Có điều nhìn người khác dùng là một chuyện, chính bản thân phải thừa nhận lại là một chuyện khác. Rõ ràng sau khi tiến giai Bách Kiếp, nguyên lực của hắn đã tăng vọt, nhưng trong chớp mắt kia, mọi hành động của hắn vẫn bị ngừng lại.
Hắn chợt cảm thấy bất lực, rõ ràng thực lực của hắn rất mạnh, nhưng trong khoảnh khắc đó hắn lại có cảm giác mặc người chém giết, khiến hắn rùng mình sợ hãi.
May là Ngao Dạ chỉ muốn hạn chế hành động của Giang Thiếu Bạch rồi cướp Lạc Kỳ từ tay hắn chứ không có ý muốn giết hắn. Bằng không chỉ cần cơ hội ngắn ngủi trong chớp mắt kia thôi, y chỉ cần phát động pháp tắc không gian là hắn không chết cũng phải trọng thương.
Hành động của Giang Thiếu Bạch chỉ bị trì trệ trong chớp mắt nhưng đã đủ thời gian cho Ngao Dạ nhào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/1984099/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.