Edit: OnlyU
Khi Giang Thiếu Bạch đi ngang qua Kim Sa Thành, vừa khéo khu phố chợ ở thành thị này mới khai trương, rất nhiều tu sĩ đang bày sạp bán hàng. Hắn cũng góp vui, đến thuê một quầy hàng.
Giang Thiếu Bạch ngồi trước gian hàng, chọn một số món mang ra bán, bảng hiệu để bên cạnh có ghi “ Một trăm nguyên thạch trung phẩm một món, không trả giá “.
Hắn lấy ra đủ loại đồ vật, pháp khí, linh tài, có cả đan dược, tất cả đều có giá một trăm nguyên thạch trung phẩm.
Cách bán hàng của hắn khá đặc biệt, khiến mọi người tò mò túm lại xem.
Một trăm nguyên thạch trung phẩm một món không tính là đắt, nhiều người sẵn lòng chi tiền mua một hai món.
Diệp Đình Vân nhìn hắn hỏi: “Ngươi mô phỏng theo cách thức bán hàng của cửa hàng mười tệ đó hả?”
Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Đúng vậy.”
Bán thế này khá nhanh, giao dịch tương đối đơn giản, không cần tốn nhiều nước bọt cò kè mặc cả, mà lợi nhuận thu được không thấp.
Diệp Đình Vân cười nói: “Bán thế này khá thú vị.”
Hắn cũng cười đáp: “Còn không phải sao.” Thỉnh thoảng trải nghiệm cuộc sống phố chợ cũng không tồi.
Quầy hàng bày bán đủ các món hàng nhanh chóng thu hút các tu sĩ đi dạo chợ, trước quầy trở nên nhộp nhịp. Đông người thì nhiều cạnh tranh, rất nhiều người cùng nhìn trúng một món đồ, lập tức xem ai ra tay nhanh hơn.
Diệp Đình Vân nhìn xung quanh, khu phố chợ có rất nhiều quầy hàng, chỉ có quầy của bọn họ là náo nhiệt nhất. Có người tinh mắt mua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/33181/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.