Sau khi tiễn Ngu Dật Hàm, Quý Tiêu trở về nhà thì thấy Quý Tiểu Phong đã tắm xong và đang nằm ngủ trên giường.
Dưới ánh sáng mờ từ phòng khách, hắn đi đến bên cạnh Quý Tiểu Phong, nhìn cậu bé đang ngủ, nghĩ đến việc mắt của Quý Tiểu Phong cuối cùng cũng có thể phẫu thuật được, đôi mày hắn hơi giãn ra.
Quý Tiêu nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt của Quý Tiểu Phong, ngón út vô tình chạm vào tóc cậu bé, mới nhận ra tóc cậu bé vẫn còn hơi ẩm, vẻ mặt vui vẻ của hắn lập tức trở nên nghiêm túc hơn.
"Quý Tiểu Phong, sao lại không sấy tóc khô mà đã ngủ rồi?"
Hắn nhìn thấy mi mắt của Quý Tiểu Phong hơi run rẩy, tặc lưỡi một cái. “Đừng giả vờ ngủ nữa, mau dậy đi."
Lúc này Quý Tiểu Phong mới ngồi dậy, tóc vẫn còn ướt, cúi đầu xuống.
.
Quý Tiêu nhìn Quý Tiểu Phong đang ủ rũ, tưởng mình vừa mới nói hơi nghiêm khắc, đành đi đến góc phòng, lấy máy sấy tóc, ngồi xuống bên cạnh cậu bé, vừa sấy vừa nói. “Sao vậy? Cảm thấy tủi thân à? Anh có từng nói với em là không sấy tóc khô sẽ bị bệnh chưa?"
Quý Tiểu Phong định giải thích, nhưng Quý Tiêu đã ngồi xuống bên cạnh giúp cậu bé sấy tóc, đành nuốt lời vào trong.
.
Quý Tiêu sấy tóc cho Quý Tiểu Phong đến khi khô hoàn toàn, sau đó dùng tay kiểm tra một chút, rồi mới tắt máy sấy.
Quý Tiểu Phong nhìn Quý Tiêu, nhỏ giọng nói: "Anh hai, em không tủi thân đâu, em biết anh yêu thương em."
Quý Tiêu nghe vậy thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873549/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.