Khi Quý Tiêu bước ra từ cổng trường mẫu giáo, Chuột đang ngồi dưới một cây bạch dương nghiêng ngả ăn cơm.
Thấy Quý Tiêu đến, Chuột lập tức đứng dậy, khẽ chào hỏi một cách lúng túng. “Anh Quý!”
Cậu ta rất chân chó đưa một túi nhựa ra, nở nụ cười: “Em có cái bánh canh to này, thơm lắm, không ăn thì nguội mất.”
-
Quý Tiêu thu lại chiếc ô, để lộ đôi mắt và chân mày sắc sảo, đôi mắt màu nâu vàng giống như mắt thú. Mọi người đi ngang không nhịn được ngoái đầu nhìn nhưng lại không dám nhìn lâu.
Chiếc ô nhỏ màu vàng trong tay lại in hình một nhân vật hoạt hình, trông rất không hợp với vẻ ngoài của Quý Tiêu, may mà chiếc ô cũ đến mức gần như không nhìn rõ được hình vẽ trên đó nữa.
Hắn vẩy vẩy nước mưa trên chiếc ô, không nhận lấy. “Mày ăn hết đi.”
Chuột thấy vậy nuốt nước bọt, cười nói: “Vậy để tao ăn thêm một cái, hehe, còn lại thì để anh Quý mày ăn đi.”
Cậu ta lấy ra một cái, vừa ăn vừa tiếp tục lầm bầm: “Về chuyện thằng em của mày thì đừng vội lo, chẳng qua là mắt nó không nhìn rõ thôi mà? Chắc là do học hành quá nhiều nên bị cận thị, không có gì to tát.”
Quý Tiêu cúi đầu, đang gập chiếc ô trong tay. “Tao đưa nó đi bệnh viện khám, bác sĩ nói là xuất huyết thủy tinh võng mạc, nếu không chữa trị tốt thì sau này sẽ chẳng khác gì bà nội tao.”
-
Chuột dừng lại, quay đầu nhìn hắn. “Cái gì xuất huyết? Cái gì mà thủy tinh này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873597/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.