Hope Spencer đóng cửa xe, khoanh tay dưới ngực, và dựa lưng vào chiếc Porsche bạc. Mặt trời chói chang đổ xuống từ bầu trời xanh trong vắt, nung nóng bờ vai trần và mái tóc của cô ngay tức khắc. Không có đến chút dấu hiệu nào của một làn gió chạm vào mặt hay lùa qua chiếc áo hai dây vải thun pha bông đang dính vào da cô. Tiếng vo vo đều đặn của côn trùng hòa điệu cùng tiếng nỉ non của một bài hát đồng quê người - đàn - ông - có - lỗi - với - tôi vọng ra từ ngôi nhà duy nhất bên kia con đường trải sỏi.
Ánh mắt Hope nheo lại và cặp kính Ray Bans của cô trượt xuống sống mũi.
Số 2 Timberline có màu nâu và xám, được thôi, màu nâu ở những nơi lớp sơn xám đã tróc ra.
Ngôi nhà giống như thứ gì đấy chạy ra từ phim Psycho (1) và tuyệt đối không có vẻ gì giống với 'ngôi nhà mùa hè' mà cô đã bị gạ gẫm để mong đợi. Đúng là, 'sân vườn' gần đây đã được cắt cỏ. Trong chu vi khoảng sáu mét quanh ngôi nhà và một lối đi dẫn xuống bãi biển đã được chặt và phát quang hết cỏ và hoa dại cao đến eo. Từ nơi cô đứng, mặt hồ mang vẻ pha trộn giữa ánh sáng và màu xanh lục sẫm. Ánh mặt trời xung đột với bóng râm và nhảy múa trên những ngọn sóng như những mảnh thiếc trôi nổi trên mặt nước. Một chiếc thuyền câu cá bằng nhôm buộc vào một cái cột màu hung, đang chòng chành với từng nhịp nhấp nhô của những con sóng dịu dàng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-biet-tinh-xa/2007129/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.