Edit + Beta: Jojo Nguyen
Sắc trời còn chưa rõ, chỉ có một tia bình minh ảm đạm phía chân trời, trong thư phòng tỏa ánh nến xa xôi, Linh Giang nhìn vầng sáng ấm áp kia phút chốc, mới cọ tới cọ lui rơi xuống bệ cửa sổ có cánh cửa dường như vì y mà mở rộng kia.
Ân Thành Lan ngồi ở dưới đèn, trong tay đang chạm khắc một khối gỗ hình vuông, nghe thấy tiếng động, đầu cũng không nâng nói: "Đi ra ngoài bay đi, bay vòng quanh đỉnh núi, ta không kêu ngừng thì không được phép hạ xuống đất."
Con mắt Linh Giang trợn to: "Ngươi cái gì ——"
Ân Thành Lan thổi mảnh vụn trên khúc gỗ xuống: "Đi đi, đừng chậm trễ thời gian."
Linh Giang trừng mắt nhìn, lời muốn nói lại nín trở về, giật giật móng vuốt, thật sự đi ra ngoài bay.
Tư thái bay lượn của tiểu hoàng điểu rất đẹp, không giống như loài hung cầm Hải Đông Thanh, nó ở giữa đám mây trên bầu trời có một loại phong thái trôi chảy khéo léo linh động riêng, Ân Thành Lan thu hồi lại tầm mắt từ phía chân trời, lấy ra một tấm giấy mài lau khối gỗ đã thoát khỏi hình dạng ban đầu.
Linh Giang bay vài vòng, mới dần dần tỉnh táo lại, muốn chui vào đi hỏi Ân Thành Lan một chút xem ý của hắn có phải như y nghĩ hay không, nhưng vừa rồi có nói chưa có mệnh lệnh chưa được hạ xuống đất, đành phải vừa rối rắm vừa hoài nghi bay từ trời tối đến hừng đông.
Ánh nến trong thư phòng khi bình minh lên đã được thổi tắt, một tia khói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-chinh-la-loai-chim-nhu-vay/1600953/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.