Hi hi mới vừa đi ra đi, Mạc Lương liền tiến vào, nhìn Mặc Thiếu Thiên thâm tình hỏi, “Mặc tổng, thế nào?”
Mặc Thiếu Thiên thu hồi ánh mắt trả lời “Không có gì!” Xoay người đi vào.
Mạc Lương nhún nhún bả vai, không nói gì nữa.
Hi hi đi ra ngoài, Tử Lam nhìn bé, “Tại sao lâu như vậy?”
“Không có gì, chúng ta đi thôi!” Hi hi nói.
Tử Lam cũng không suy nghĩ nhiều cùng tiểu Từ đi ra ngoài.
Tiểu Từ mở cửa chiếc xe hơi Chery QQ của mình ra, chở Hi Hi cùng Tử Lam đi về.
“Đúng rồi, cha mình như thế nào?Sống có tốt không?” Tử Lam hỏi.
Tiểu Từ lái xe, thở dài một cái, “Vốn là tớ hôm nay muốn cùng bá phụ cùng nhau ra phi trường đón cậu, nhưng Kiều Khương vừa nghe đến cậu trở lại bà ta la hét ầm ĩ, nên bá phụ không đến được,cậu cũng đừng buồn”
Tử Lam gật đầu một cái nhà nhạt trả lời, “Không ngờ 7 năm qua rồi,Kiều Phương vẫn như vậy,không chịu thay đổi một chút xíu, hôm nào tớ nhất định sẽ trở về thăm cha một lúc!”
Hi hi lúc này tiến tới bên cạnh Tử Lam “Mẹ, chớ vì những người không đáng giá mà cảm thấy phiền não,bảo bối sẽ đau lòng!”
Nghe Hi Hi nói một câu,còn hơn nàng nghe mười câu chuyện cười!
Tử Lam nghiêng đầu nhìn Hi Hi ánh mắt triều mến “Mẹ ngươi là một người yếu ớt sao? Chờ chúng ta ổn định, sẽ đón ông ngoại con mang về phụng dưỡng!”
“Ừ, đến lúc đó Hi Hi sẽ chăm sóc thật tốt mẹ cùng ông ngoại đấy!” Hi hi ngoan ngoãn nói.
Tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263457/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.