“Tốt, cám ơn ông ngoại, khi nào mẹ trở lại, con nhất định sẽ cùng mẹ trở về thăm ông!” Hi Hi cười ngọt ngào.
“Ân, vậy con nhớ chú ý ăn cơm nhiều chút!”
“Dạ được ạ,con biết rồi, ông ngoại con không nói, phải vào lớp rồi!” Hi Hi nói, giọng nói có vẻ có chút vội vàng.
“Ân, được!” Lâm Mạc Thiên đồng ý một tiếng, liền cúp điện thoại.
Nghe được Hi Hi nói không có việc gì, lòng thấp thỏm Lâm Mạc Thiên cũng buông xuống, đem đồ vật gửi cho hàng xóm, Lâm Mạc Thiên quay trở về.
Mà Hi Hi, sau khi cúp điện thoại, trong lòng lại có điểm nặng nề. Hắn không phải cố ý lừa gạt ông ngoại, chỉ là không muốn làm cho ông ngoại càng thêm lo lắng mà thôi.
Nghĩ tới đây, Hi Hi hít thở sâu một hơi, mẹ, bảo bối nhất định sẽ tìm được mẹ!
Nghĩ tới đây, hi hi xoay người muốn đi, ngay vào lúc này, một người đàn ông đi lên phía trước,
“Con tên là Hi Hi phải không?”
Hi Hi sững sờ, ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, nhìn hắn đứng lên lén lút, âm thanh cũng nhỏ, hình như có chuyện gì.
“Chú là?”
“Chú là bạn tốt của cha con, chau con kêu chú đến đón con đấy!”
Đối phương nói, lúc nói lời này, ánh mắt còn nhìn khắp bốn phía.
Hi Hi sững sờ, nhìn hắn,
“Bạn tốt của cha?”
“Ân, Cha con bây giờ đang bận, để cho chú tới đón con!”
Đối phương có điểm không bình tĩnh mà nói, “Đi theo chú đi!”
Hi Hi nhìn hắn, ánh mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, người trước mặt mang đến cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263588/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.