Trần Mặc cười cười, cùng Lâm Tử Lam nói chuyện, vĩnh viễn đều làm cho người ta thư thái như vậy, không có cảm giác không được tự nhiên, hắn rót một ly cà phê, bưng đi tới, cũng không hề ngồi xuống, mà là đứng ở bên người Tử Lam......
“Trước kia không phát hiện, ở nơi này góc độ nhìn phía dưới, rất thoải mái!” Trần Mặc nhàn nhạt, vừa uống cà phê, vừa nói.
Tử Lam khóe miệng cười yếu ớt, sau đó nghiêng đầu sang nhìn hắn,
“Tôi nghe nói, anh sắp đính hôn!?”
Trần Mặc sững sờ một chút, gật đầu một cái,
“Ân, đúng!”
“Vậy chúc mừng!”
“Cám ơn!” Trần Mặc nói.
“Không ngờ mới thời gi¬an ngắn như vậy, liền nghe đến tin tức tốt của anh!” Tử Lam nói.
“Là rất đột nhiên!”
Trần Mặc cũng kinh ngạc, sau đó suy nghĩ một chút, nhìn Tử Lam,
“Tử Lam, thật xin lỗi, khi cô nằm viện tôi không thể đi thăm cô được!” Trần Mặc nói.
Tử Lam lắc đầu,
“Cái này thì có gì đâu, Trọng Nhược Tình đi, tôi cũng đi như vậy, phòng thiết kế cần anh chống, tôi hiểu, huống chi, anh không phải là khiến Cảnh Thần thay mặt chuyển tâm ý sao!” Tử Lam cười nói nói.
Trần Mặc gật đầu một cái, gặp phải người như Lâm Tử Lam hiểu chuyện như vậy, thật đúng là ít lại càng ít. Chỉ là có một chuyện, hắn vẫn không có cơ hội nói, bây giờ muốn nghĩ, nên mở miệng,
“Tôi nghe nói, vị trí trưởng phòng thiết kế, là cô đề cử của tôi đấy, cám ơn!” Trần Mặc hào phóng nói, chuyện này, hắn vẫn thiếu Tử Lam một câu cám ơn.
“Anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263617/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.