edit: huyền.uha
“ Cha làm như vây, ta thực cảm kích!” Hi Hi nói.
Cừu hận như vậy, không phải ai cũng có thể buông.
Nhưng mà, Mặc Thiếu Thiên không làm như vậy, thì hắn sẽ cùng Hi Hi đối mặt, cũng không phải bọn họ muốn nhìn thấy!
Cho nên, Hi Hi thật cảm kích.
Tuy rằng chưa có nói qua, nhưng phần cảm kích này Hi Hi để ở trong lòng.
Mặc dù cha lấy đi nhiều đồ như vậy, nhưng Hi Hi biết, cái này so xa với việc cha buông xuống thù hận!
Nhìn Hi Hi, Rayne cũng gợi lên chút cười như có như không.
Hắn chỉ biết, đứa bé này, không đơn giản.
Không nghỉ tới, bảy tám tuổi đã ra nhập Hợp Tung!
Nếu không phải lúc trước Mặc Thiếu Thiên có ghi chép lại, thì hắn cũng không tin.
Bất quá, hiện tại không có gì không tin.
Rayne cùng không hỏi nhiều, nhất là về chuyện của Hợp Tung, chính là đơn giản nói với Hi Hi vài câu, liền về nghỉ ngơi.
Nhìn bóng lưng Hi Hi, Rayne cảm thấy, đứa bé này, về sau tuyệt đối không phải là người bình thường.
……………
Mà A thị.
Ban đêm.
Trên ban công, Mặc Lưu Ly đi lên, một bóng dáng cao lớn, đưa lưng về phía nhau, có vẻ rất uy nghiêm, khí thế.
“ Tỉnh Nham thiếu tá!” Lưu Ly đi qua, cung kính hô một tiếng.
Nghe thanh âm của Lưu Ly, người đó đứng thẳng lưng cũng không quay đầu lại, chỉ mở miệng hỏi,” Tình huống như thế nào?”
“ Đã đi La Mã!” Lưu Ly chi tiết nói.
Nghe thế người đó chậm rãi xoay lưng lại, khuôn mặt tuyệt sắc.
Khuôn mặt này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263820/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.