Hi Hi chưa cùng Mặc lão trở về, bởi vì đối mặt Cung Ái Lâm, bọn họ vốn không phải người cùng một nhà, ở cùng một chỗ, sẽ chỉ làm cho cả hai bên không thoải mái.
Sau khi trở về, tâm tình Hi Hi cũng tốt hơn trước, ngay cả mặc lão lúc trước đáng giận, nhưng là Hi Hi nhìn ra, Mặc lão cũng rất thích cậu!
Nghĩ đến đây, khóe miệng Hi Hi ngoéo một cái!
Mẹ, người thấy được không?
Mặc lão cũng bị con trinh phục, chỉ tiếc người không nhìn thấy!
Nghĩ đến đây khóe miệng Hi Hi xẹt qua một chút cười bi thương.
Ban đêm.
Tuy rằng Hi Hi không có tâm tình, nhưng là đang chờ đợi, Hi Hi cũng không biết mình có thể làm cái gì.
Bé xuống bếp làm mấy thứ này nọ, nhưng là Hoa Hồng ăn xong rồi, Mặc Thiếu Thiên còn chưa có trở về.
Hi Hi ngồi ở trên sô pha, thực lo lắng chờ.
buổi sáng đi ra ngoài, cha một ngày đều không có tin tức.
Nhìn thời gian từng giây từng phút đi qua, Hi Hi cũng càng ngày càng lo lắng.
Hoa Hồng nhìn bộ dáng Hi Hi lo lắng mở miệng, “ Cậu yên tâm, cha cậu không có việc gì đâu!"
Lời tuy nói như vậy, nhưng là Hi Hi vẫn là thực lo lắng.
Vừa mới dứt lời, lúc này, cửa bỗng nhiên mở ra.
Hi Hi quay đầu, quả nhiên, Mặc Thiếu Thiên xuất hiện ở cửa.
Nhìn đến Mặc Thiếu Thiên một khắc kia, nháy mắt Hi Hi cảm giác thả lỏng một hơi.
Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Hi Hi, trong nháy mắt đó, anh tựa hồ minh bạch chút gì rồi.
"Cha,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263893/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.