Mặc Thiếu Thiên ngồi ở trước bàn làm việc.
Lâm Tử Lam đi tới cửa, nhìn thấy một màn này, đưa tay gõ cửa, rồi tiến vào.
Thanh âm giày cao gót tích tích đáp đáp, rất êm tai.
Mặc Thiếu Thiên không cần ngẩng đầu, cũng biết là ai tới!
"Thế nào? Nhớ anh!?" Nói xong, Mặc Thiếu Thiên ngẩn đầu, nhìn Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam nhìn anh, có chút khó tin, "Anh biết là em!?"
Mặc Thiếu Thiên lười biếng nhíu mày.
"Anh làm sao biết!?" Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
"Nếu em thực sự yêu một người, sẽ quen thuộc tất cả, tỷ như mùi của em, tiếng hít thở, thậm chí, tiếng bước chân của em..." Nói xong, Mặc Thiếu Thiên nhìn về phía Lâm Tử Lam.
Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói cái này, Lâm Tử Lam nhịn không được bật cười một tiếng.
"Mặc Thiếu Thiên, lời nói đó, thực sự không thích hợp để anh nói!" Lâm Tử Lam nín cười nói.
Mặc Thiếu Thiên trực tiếp liếc cô một cái, sau đó ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô, "Buổi tối anh sẽ thu thập em!"
Lâm Tử Lam không trả lời, nhìn anh, trực tiếp đưa lên một phần hợp đồng, "Cái này mang tới cho anh kí tên!"
Mặc Thiếu Thiên thấy, trực tiếp nhận lấy, lật xem vài cái, trực tiếp kí tên ở phía trên.
Nhìn lúc Mặc Thiếu Thiên ký tên, Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, "Mặc tổng, em có một ý tưởng!" Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.
Mặc Thiếu Thiên ngước mắt nhìn cô, "Ý tưởng gì!?"
“Em nghĩ anh nên tuyển thư kí khác thì sẽ tốt hơn!” Lâm Tử Lam nói.
Cô mặc dù là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2264028/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.