Mặc Thiếu Thiên nói một câu, vứt bỏ hết tình cảm của cô đối với anh.
Vi An nhìn anh, nhịn không được phá lên cười.
“Thì ra, lâu như vậy, đều là tự mình đa tình!”Nói xong, ánh mắt của cô bỗng nhiên trở nên sắc bén, nhìn Mặc Thiếu Thiên, nước mắt rớt xuống.
"Diệp An Nhiên, yêu, không phải là tổn thương người anh ấy yêu nhất, nếu đây là phương thức yêu một người của cô, như vậy cô đời này, cũng không hiểu yêu là gì!”Mặc Thiếu Thiên nhìn Vi An một chữ một nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Vi An cười, cười mặt đầy nước mắt, "Phải không?"
"Em không biết yêu là cái gì, em chỉ biết là, nếu như không có anh, em sống không còn ý nghĩa!” Vi An nhìn anh một chữ một nói.
Anh đã thay đổi, cô tưng ảo tưởng qua, cùng anh kết hôn, cùng anh sinh con, thế nhưng không nghĩ tới tất cả, tất cả đều bị người khác thay thế........
Trời biết, là bọn họ cướp đi thứ thuộc sở hữu của cô, hủy đi mộng của cô!
Nghe Vi An nói, Mặc Thiếu Thiên đứng ở nơi đó, ánh mắt u ám nhìn cô, “An Nhiên, yêu người khác, trước tiên phải học được yêu chính mình, tình yêu có thể là động lục của bản thân, nhưng tuyệ đối không phải là cái cớ để tổn thương người khác, là tự tay phá hủy chính mình!”
"Anh nói không sai, em làm tổn thương bọn họ, nhưng mà em chỉ muốn lấy được đồ em cần!” Vi An nhìn anh gào thét nói.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, Vi An đột nhiên hỏi, "Mặc Thiếu Thiên, hiện tại em muốn hỏi anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2264081/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.