Sớm mai, ngoài hiên vang vang tiếng chim sẻ ríu rít.
Trong bếp, Chu Minh Kiều vừa ăn xong phần cháo sáng, đang kéo ly sữa nhỏ về phía mình.
Mặc kệ phụ thân nhắc cẩn thận, nhóc vẫn đứng lên ghế, thè lưỡi ra li3m sữa từ miệng ly, muốn bắt chước chú mèo con mình thấy ở nhà bên.
Khi uống nước, chú mèo cũng thè lưỡi thế này, trông rất đáng yêu, còn rất buồn cười.
Vừa li3m, nhóc vừa khoe khoang.
"Phụ thân, phụ thân, nhìn Tiểu Kiều nè, giống mèo con không?"
Chu Hàm thở dài.
Sáng nào Chu Minh Kiều cũng bày ra đủ trò phá phách, y nhắc nhở quát tháo thì nhóc ngồi im được chốc lát, chẳng qua bao lâu lại nhanh chóng nghĩ ra trò mới.
Đôi lúc, y còn nghi ngờ rằng, bản thân chẳng có tí uy nghiêm nào đối với tên nhóc này.
Chẳng hạn như hiện tại, y ngó cái lưỡi bé xíu của Chu Minh Kiều cứ liên tục thò thụt li3m sữa, chỉ muốn đập bàn nhưng rốt cuộc vẫn phải phì cười công nhận.
"Giống thật!"
Như chỉ đợi có thế, Chu Minh Kiều đắc ý lắm, lúc lắc mông nhỏ, tiếp tục trình diễn trò giả mèo của mình.
Còn Chu Hàm thì đành tự đấm bản thân nhiều cú trong lòng.
Còn thắc mắc vì sao hài tử không sợ mình à? Còn không phải tại mình hùa theo à?
Ăn xong bữa sáng, Chu Minh Kiều ôm bụng nhỏ no nê không làm phiền Chu Hàm nữa, định lon ton chạy đi tìm Hàn Quân Tường.
Hôm nay là ngày nghỉ không cần đến học phủ, không rủ đại ca chơi đùa thì còn làm gì nữa? Nào ngờ, chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-nho/1884693/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.