Vừa nói dứt câu, Hoa Lan, Ngọc Linh và những nhà phép thuật Z biến mất khỏi nơi đó trả lại không gian này cho gia đình Suri. Khoảng không gian yên lặng, mọi người chỉ biết thở phào nhẹ nhõm, vì họ biết, không gian yên bình như thế này sẽ tồn tại không còn lâu nữa.
- Ngọc Yến, con có bị thương chỗ nào nữa không?
Ông chú Mây liền hỏi, Ngọc Yến nghe vậy thì lắc đầu, nói.
- Con không sao, bọn chúng chưa kịp làm gì con cả.
- Thôi được rồi, chúng ta quay lại nhà đi.
Mọi người ai nấy đi về phòng của mình, mỗi người lại một suy nghĩ khác nhau và đều trong một tâm thế sẵn sàng, dù ở trong nhà và trong phòng chính mình cũng luôn phải cảnh giác.
Hoa Lan là một con người nguy hiểm, tốt nhất là đừng tin lời cô ta. Tuy rằng nói 2 ngày nữa, nhưng biết đâu bọn chúng sẽ tấn công ngay bây giờ. Nghe theo lời ai, chứ nhất định không bao giờ được nghe theo lời kẻ địch của mình. Bằng không, chết oan rồi lại than.
Sự hoà bình thật sự giữa thế giới phép thuật và thế giới con người sẽ do chính họ giành lấy từ tay của Hoa Lan, Ngọc Linh và những nhà phép thuật Z.
Sáng hôm sau, mọi người đã tập trung ngay tại phòng ông Baram, có cả Ngọc Yến nữa. Vì chuyện xảy ra vô cùng đột ngột và bất ngờ tối hôm qua mà họ không thể nào yên giấc được.
Bắp Cải lên tiếng.
- Không lẽ chúng ta cứ đứng yên mà đợi bọn chúng lần lượt chúng ta ngay tại đây sao ông?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-phep-thuat-tia-sang-cuoi-cung/972065/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.