Khi Tiểu Tiện chui ra khỏi nhà tắm là lúc Đỗ Hàng đang uống nước khoáng. Thấy dáng vẻ của cậu hắn thiếu chút đem nước trong miệng phun ra.
Cậu thân trên mặc áo thun dài tay của Đỗ Hàng, thân dưới quấn cái khăn tắm, hai chân nhỏ nhỏ trắng nõn hơi run run.
Đỗ Hàng nhanh đem nước trong miệng nuốt xuống, nghẹn cười hỏi: “Cậu đang mặc cái gì vậy?”
Tiểu Tiện lắp bắp giải thích: “Quần áo em ướt rồi …. Áo khoác, quần đều ướt … Thật sự không còn cách nào mới mặc như vậy…”
“Một người lớn như vậy mà tay chân thế nào lại đem quần áo làm ướt?” Đỗ Hàng ngoài miệng nói thầm, đi vào nhà tắm mang quần áo ướt đi ra, phơi dưới điều hòa. Hiện tại là mùa đông, quần áo trong một chốc một lát cũng không khô mau được, Đỗ Hàng bất đắc dĩ thở dài: “Sáng mai cậu ở đây chờ tôi, tôi trước về phòng cậu lấy quần áo mang tới cho cậu thay sau.”
Tiểu Tiện nga một tiếng, cúi đầu chậm rãi bước đi thong thả ngồi bên giường. Bên người vang lên thanh âm kinh ngạc: “Uy, quần áo cậu không phải ướt hết rồi sao? Quần lót đâu? Cậu không phải vẫn còn mực trên người chứ?”
Tiểu Tiện gật đầu. Nói thật, quần lót ẩm ướt dán trên người không phải khó chịu bình thường, nhưng cậu nào dám cởi nó ra a, hai người bên dưới là ‘nhà trống’ hết mà ngủ cùng một chỗ, cậu nghĩ, cậu khẳng định sẽ cuồng phun máu mũi tới chết luôn a.
Cậu không muốn cởi, nhưng Đỗ Hàng nào dễ dàng buông tha, trực tiếp kéo khăn trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-huu-tieu-tien/357378/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.