Trái tim mong manh yếu đuối của Tiểu Tiện liền vỡ tan thành trăm ngàn mảnh nhỏ. Từ khi mua vé tới khi vào rạp cậu vẫn mãi rầu rĩ không vui.
Đỗ Hàng hỏi nguyên nhân cậu ko nói, một mình sinh hờn dỗi.
Đỗ Hàng bất đắc dĩ thở dài: nhóc con này sợi thần kinh nào vặn vẹo rồi?
Một mình dằn vặt quấn quýt một hồi, Tiểu Tiện chậm rãi đem chú ý chuyển tới màn ảnh, tâm tình cũng theo đó tốt lên rất nhiều.
Đột nhiên có một bàn tay to khoát lên vai cậu, sau đó một cỗ khí tức ấm áp phun bên tai.
“Tâm tình tốt điểm sao?”
Tiểu Tiện trong một khắc quay đầu kia cảm thấy ngoài miệng truyền đến xúc cảm ấm áp, chỉ là nhẹ phớt một chút liền biến mất. Cậu liếm liếm miệng, cảm thấy ý vị do tẫn.
Nương theo ánh đèn yếu ớt cậu nhìn thấy một đôi mắt mang ý cười, trong mắt quang hoa lưu chuyển, nhu tình mật ý như xuân thủy.
Người trước mắt rất gần, chỉ cần vươn tay là chạm tới. Tiểu Tiện đột nhiên nghĩ khổ não vì một việc nhỏ thật đúng là đủ ngu ngốc, ko chỉ khiến mình không vui mà còn ảnh hưởng tới tam tình người khác.
Cậu nghiêng đầu lui vào trong lòng Đỗ Hàng, nhỏ giọng nói: “Học trưởng, vừa rồi có người khi dễ em ….”
Đỗ Hàng sủng nịch xoa đầu cậu, “Ai khi dễ cậu?”
“Là khi xếp hàng mua vé, có hai người không chỉ chen ngang còn hung ba ba uy hiếp em…” Thanh âm Tiểu Tiện âm mềm nhu nhu, có điểm đáng thương. Đỗ Hàng cười cười, ngực nhũn thành một mảnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-huu-tieu-tien/357410/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.