Mộc Như Lam đang ở Mặc gia nói chuyện với Kha Xương Hoàng và Akutsu Junko. Họ đã quyết định ngày mai sẽ về Hồng Kông, bây giờ Kha Xương Hoàng đang dặn dò Mộc Như Lam, thứ nhất là mau mau kết thúc đợt trao đổi học sinh để về thành phố K đi, cái nữa là nếu có bị Mặc Khiêm Nhân ăn hiếp thì cứ gọi điện về mách để họ đòi lại công bằng cho cô. Lão Mặc sốt ruột nói đỡ cho cháu trai, còn mẹ Mặc và Akutsu Junko thì bất đắc dĩ nhìn nhau cười.
Bỗng đột nhiên Tô Trừng Tương hớt hải xông vào nhà làm lão Tô và mọi người giật cả mình.
Phòng khách vốn đang ồn ã vui vẻ chợt lặng đi, tất cả nhìn Tô Trừng Tương bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Tô Trừng Tương bấy giờ mới ý thức được mình hơi thất lễ, cô lúng túng đứng im tại chỗ, mắt nhìn Mộc Như Lam ngồi trên ghế sô pha cùng Kha Xương Hoàng và lão Mặc, cổ họng khô khiến cô chẳng muốn nói lời nào khác, vì thế cô nhìn thẳng sang Mặc Khiêm Nhân, thở dốc, “Anh Khiêm Nhân, anh ra đây một chút, em có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
“Trừng Tương? Sao thế? Xảy ra chuyện gì à?” Mẹ Mặc đứng lên, hơi cau mày.
Tô Trừng Tương không đáp mà chỉ đăm đăm nhìn Mặc Khiêm Nhân tỏ vẻ không vui khi thấy cô.
Lòng đầy chua sót nhưng sự kiêu hãnh khiến cô không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt một đám đông có Mộc Như Lam, cô bình tĩnh nhìn Mặc Khiêm Nhân, “Tin em đi, anh sẽ không muốn em nói ra chuyện này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-khau-vi-qua-nang/1822146/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.