Cơ thể anh cứng đờ, mặc cho tay cô chui vào trong áo.
Tay cô lạnh lẽo, anh vừa muốn động đậy đã bị cô dùng một bàn tay đè lại bả vai.
Cô như một yêu tinh ngồi trên bụng anh: "Anh đừng nhúc nhích." Môi hơi lạnh ngậm lấy lỗ tai anh, "Em phải làm gì tùy thích với anh."
Một ngọn lửa, từ dưới bụng bắt đầu thiêu đốt.
Cô bảo anh đừng nhúc nhích, rồi bắt đầu cởi nút áo anh.
Anh ngoan ngoãn nằm yên không nhúc nhích, cứ như vậy để cô muốn làm gì thì làm. Từ đầu tới đuôi anh đều bị đè phía dưới, bị cô làm cho ho còn ác hơn lúc bệnh trở nặng.
Sau khi kết thúc, toàn thân anh đổ mồ hôi, cô ghé vào trên người anh, nở nụ cười xấu xa, tay cũng không nghe lời cứ làm loạn khắp nơi trên người anh.
"Muốn nữa không?"
Anh mở miệng, giọng khàn khàn: "Muốn."
Cô lúc này giống như tiểu hồ ly dào dạt đắc ý, dùng một ngón tay khẩu nhẹ ngực anh: "Vậy có để em muốn làm gì thì làm không?"
Tiểu yêu tinh này muốn giết chết anh sao?
Anh nói: "Có."
Cô cười, hôn lên môi anh một cái, ôm anh trở mình, để anh quỳ sấp xuống..
Ngoài cửa sổ một tiếng sấm vang.
Giang Chức đột nhiên ngồi dậy, há miệng thở dốc như cá thiếu nước, hai má anh ửng hồng, ánh mắt dại ra, cứ như vậy trì hoãn nửa phút mới xốc lên chăn, vừa cúi đầu nhìn.
"Mẹ nó!"
Đã bao nhiêu năm rồi anh từng mơ loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-la-benh-kieu-duoc-sung-ai/469397/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.