Sau khi mọi chuyện đã ngả bài, Cố Tây Lương không quay về phòng ngủ nữa mà một mình chuyển sang phòng dành cho khách. Cuối cùng anh đã có thể quang minh chính đại mà chạy trốn. Mỗi ngày hết giờ làm, về tới nhà là lại cảm thấy một bầu không khí nặng nề và áp lực, cơ hồ khiến người ta thở không nổi, vì thế, Cố Tây Lương thường hay lôi Mạc Bắc ra ngoài tìm rượu quên sầu.
Vẫn là một phòng VIP ở Bách Liên, nhưng lúc này chỉ có hai người đàn ông ngã lòng cùng nhau uống rượu. Bản tình ca da diết từ ti vi vang lên.
Khi gặp em, em biết không, anh không thể ngừng coi em là cô ấy.
Có em ở bên khiến mọi thứ bắt đầu biến hóa
Trái tim khô khan cũng không kìm được mà thốt lên lời yêu thương
Anh yêu em, em có tin không?
Vậy là anh đã gượng dậy khỏi nỗi đau thương
Trong giây phút lơ đễnh, cuối cùng em đã thay thế cô ấy vĩnh viễn…[*]
[*] Lời bài hát Khi gặp em của Lưu Đức Hoa
Hít sâu một hơi, uống liền mấy ly rượu.
Mạc Bắc với lấy chai Vodka rót vào ly của mình và Cố Tây Lương, nhưng lại bị đối phương ngăn lại.
Anh ấn chuông, một nhân viên phục vụ lập tức đi vào, cúi người hỏi: “Giám đốc Cố, anh Mạc, hai vị cần gì ạ?”
Trong lúc Mạc Bắc còn đang ngơ ngác, thanh âm của Cố Tây Lương đã vang lên.
“Vodka Liên Xô.”
Phục vụ ngây người, cuối cùng dè dặt nói: “Xin lỗi anh, chỗ chúng tôi rất ít khi nhập loại rượu này”.
Cố Tây Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-lai-co-mot-nguoi-nhu-em/372006/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.