Dùng bữa xong, vốn là định đi đặt may quần áo, nhưng điện thoại của Chu Dục lại bất ngờ reo lên, trong công ty có việc cần tìm anh, anh nhíu mày.
Hà Hòa hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Xin lỗi, tôi có việc đột xuất, có thể hẹn ngày mai không?” Chu Dục áy náy nói.
Hà Hòa khẽ nhăn mày, ngày mai lịch của cậu kín hết rồi. Nhưng cậu nhìn Chu Dục một lát, ừm, dáng như người mẫu. Nếu vậy có lẽ bên kia sẽ có sẵn trang phục hợp với anh, chắc là không sao.
Cậu không phải là người ưa làm khó dễ người khác, liền nhẹ nhàng gật đầu: “Vậy ngày mai cũng được.”
Hai người trao đổi cách liên lạc, rồi đi ra khỏi nhà hàng. Chu Dục hỏi: “Cậu ở đâu? Hay là tôi đưa cậu về nhé?”
“Không cần đâu, tôi bắt taxi về là được.” Hà Hòa nói.
Chu Dục nhớ tới xe mình đang đậu trong ga ra của công ty, e là Hà Hòa sẽ nghi ngờ, ảnh hưởng đến việc ngày mai nên cũng không nài ép nữa. Anh đợi cho Hà Hòa lên xe taxi rồi mới vòng lại lấy xe về nhà.
Sau khi trở về, anh gọi điện thoại cho một người bạn học cũ, nhờ điều tra thông tin của Phùng Viêm, chủ yếu là muốn biết cách cư xử, tính tình và vài chuyện linh tinh ở trường học của cậu ta.
Còn bản thân Chu Dục cũng không nhàn rỗi, anh dùng notebook hack vào kho dữ liệu của trường đại học H. Cái gọi là có việc là lấy cớ mà thôi, Chu Dục chỉ muốn nhanh chóng biết được cụ thể những chuyện đã xảy ra.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-lam-ban-trai/2152428/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.