Editor: Lầu trên có XB
Beta: Cá
Phượng Cửu lo Lâm Dữ thật sự làm theo, liền bổ sung:
"Thôi con đừng ăn."
Lâm Dữ bất đắc dĩ: "Sao mà con có thể ăn thịt người chứ."
"Vậy thì tốt," Phượng Cửu thở phào nhẹ nhõm, nói rằng, "Không thì hai ngày nữa ta sẽ đến đó một chuyến nhé."
"Đừng mà."
Lâm Dữ vội vã ngăn cản, cậu cảm thấy nếu Cửu cha tới, khả năng không đơn giản sẽ chỉ ăn một người như vậy.
Cậu suy nghĩ một chút rồi nói: "Ăn thịt người không phải sẽ bị lôi kiếp sao?"
Phượng Cửu trầm mặc, lôi kiếp chẳng gây ra được nhiêu thương tổn với y, chỉ là lông sẽ xấu trong một thời gian dài.
Phượng Cửu sợ Bạch Trạch sẽ ghét bỏ mình.
Suy tư chốc lát, trong đầu đột nhiên lóe lên: "Vậy ta sẽ đưa nhãi con ở Thanh Khâu đến chỗ con."
Lâm Dữ cảm thấy kỳ quái: "Bạch Ly à? Tại sao ạ?"
Cậu ấy cũng không ăn thịt người mà.
Phượng Cửu ồ một tiếng, chợt nói:
"Quên mất nói cho con biết, vài ngày trước nó bị nhập ma."
"Đây không phải là vừa vặn sao? Thời điểm nhập ma ăn thịt người, có trúng lôi kiếp cũng sẽ không đau."
"Sao cậu ấy lại bị nhập ma?" Lâm Dữ kinh ngạc.
Phượng Cửu nói: "Không rõ lắm, lúc ta đi Thanh Khâu nó đã nhập ma, bị nhốt ở hồ ly quan trong núi không ra được."
Chẳng trách mấy ngày này vẫn luôn không thể liên hệ với cậu ấy.
Lâm Dữ do dự nói: "Cửu cha, chúng ta không cần giúp cậu ấy sao?"
"Nếu thật đến mức kia, hồ ly đã sớm xuống núi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-o-se-bi-can/1731927/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.