Editor: Lầu trên có XB
Beta: Cá
Đoạn Từ nâng mắt, mặt không cảm xúc:
"Người yêu là đùa bé con thôi."
Lục Vưu sốc nói không ra lời.
Cho nên Đoạn thần là sợ Lâm – bất cần đời – Dữ không chịu tiếp thu mình, nên mới viện cớ nói dối rằng đã có người yêu?
Thật sự là quá... Quá dụng tâm chăm sóc rồi.
Lục Vưu lắp bắp nói: "Ồ, là như vậy à."
"Vậy tôi sẽ nói chuyện với Lâm Dữ thử xem."
Đoạn Từ tay nhất đốn, nhìn chằm chằm Lục Vưu:
"Mấy ngày nay cậu và bé con vẫn liên lạc à?"
Lục Vưu đàng hoàng nói: "Không, WeChat cũng không trả lời lại tôi."
"Ừm."
Đoạn Từ trầm thấp đáp một tiếng, tựa lưng vào ghế ngồi, lấy điện thoại ra.
Hắn nhìn vào giao diện trò chuyện im lặng, từ từ xuất thần.
Khoảng thời gian này bé con đã không trả lời WeChat, SMS, v.v.. Điện thoại cũng không ở trong vùng phủ sóng.
"Đoạn thần, Chung lão sư bảo cậu đi tới văn phòng một chuyến."
Đoạn Từ đi vào văn phòng, Chung Trung đem hai phong thư giao cho hắn:
"Suýt thù quên mất, đây là học bổng của em và Lâm Dữ."
Nhìn hai chữ "Lâm Dữ" nghiêm túc trên phong thư, Đoạn Từ hỏi:
"Lâm Dữ cậu ấy... Bao lâu nữa mới về trường?"
Chung Trung nói rằng: "Chú của em ấy nói không chắc về thời điểm về trường, hình như là chuyện trong nhà."
"Ồ."
Đoạn Từ mím môi, rời khỏi văn phòng.
Hắn bỏ học bổng của hai người vào ngăn kéo, điện thoại bỗng rung lên hai lần.
Mắt Đoạn Từ lóe lên, nhìn thấy tin nhắn tới liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-o-se-bi-can/1731955/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.