Ngày xưa, hai đại Thần triều hoành hành, thiên hạ, Sát Thủ Lệnh vừa xuất hiện, bốn biển đều trở nên lạnh lẽo, bọn chúng giết chóc khắp Đông Hoang, khiến cho người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật.
Ngày nay bản thân chúng lại cũng đi tới thời khắc sinh tử diệt vong, gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, căn cơ của bọn họ đã đổ vỡ, bị người ta quét ngang, san phăng.
Trong lòng của Diệp Phàm thì cực kỳ lạnh lùng, không có một chút đồng tình nào, nhìn từng sinh mạng mất đi trước quyền đầu màu vàng của hắn, ngay cả lông mày hắn cũng không nhíu lấy một cái.
Đây là báo thù cho cố nhân, là cắt đi một khối u ác tính, hắn không có một chút áy náy nào cả, thân thể hóa thành, một luồng sáng vàng, ngang trời mà đi, chạy tới mục tiêu tiếp theo.
Đây là một đêm đổ máu, vài địa phương trọng yếu nhất của Nhân Thế Gian và Địa Ngục đã gặp phải các cuộc tấn công hủy diệt.
Lão Đao Bả Tử vung vẩy thanh ma đao trong tay, đao mang màu đen chém ngang ra ba ngàn trượng, sát khí cuốn khắp trời đất, dẫn động các luồng tinh huỵ nhập vào cơ thể, ngay tại chỗ chém xuống một tiểu giới, khiến nơi này sinh linh đồ thán.
Hắn là hậu duệ của Thiên Đình, trong lòng có đại cừu, chịu nhục đã nhiều năm, ngày hôm nay đối mặt với những cừu địch này, đúng là lúc ăn miếng trả miếng, nợ máu trà bằng máu, dùng giết chóc để rửa hận
Hồng trần vạn tnrợng! Nhân Thế Gian được xưng là có thể đo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-thien/1831248/chuong-1274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.