- Gâu gâu...
Từ trong đám người truyền ra tiếng chó sủa khiến rất nhiều người cổ tộc như tỉnh mộng, tỉnh lại từ trong rung động vừa rồi. Tê Hà Nguyên lập tức rung động, gà bay chó sủa, ồn ào một vùng.
Đạo nhân trẻ tuổi tự xưng là Thông Thiên trước kia lại bị một con đại hắc cẩu đùi ngoạm chặt cánh tay còn to hơn đùi người thường, nhe răng trợn mắt, liên tục mắng mỏ.
- Chó nhà ai không cột lại để nó cắn linh tinh thế!
Gâu.
- Cẩu yêu, ta với ngươi ngày xa không oán ngày gầy không thù, cắn ta làm chi?
- Ngươi vừa rồi nói Thánh thể Nhân tộc sau khi trảm đảo liền giết Nguyên Cổ như gì...?
Hắc Hoàng nhe răng, cả miệng toàn răng nanh lóe lên hàn quang.
- Đồ chó điên... Ta đánh. Đau chết bần đạo rồi. Ngươi mau nhả ta ra.
Đạo nhân Thông Thiên giơ chân vung tay.
Đại hắc cẩu nhào lên người hắn cắn điên cuồng, không ngừng sủa vang. Những người xem xung quanh không biết nên khóc hay nên cười. Chiến trường vô cùng khẩn trương mà lúc này lại vang lên tiếng chó sủa liên tục, xảy ra nhân cẩu đại chiến.
Ánh nắng chiều chiếu xuống. Tê Hà Nguyên lúc này lỗ chỗ, khắp nơi đều là thâm cốc, dưới ánh mặt trời chiều có vẻ suy tàn, giống như một vùng hoang vắng và lạnh lẽo.
- Nguyên Hoàng lúc này chém kẻ địch cường đại nhất đời hắn, bởi vậy mà chứng đạo. Ngươi là cháu đời thứ tám của hắn, trong cơ thể chảy huyết mạch của hắn, vì sao lại không thể đứng lên giết chết địch thủ?
Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-thien/1831834/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.