- Thật to gan, để ta xem là ai dám khinh thường Âm Dương Giáo ta!
Mấy lão giả Hóa Long Bí Cảnh bay từ trên trời xuống, lời nói âm trầm dày đặc sát khí.
Thánh kiếm trong tay Diệp Phàm chỉ lên trời, tóc đen như thác, ánh mắt thâm thúy như một vị ma thần, bay thẳng lên không trung tràn ngập sát ý.
tâm chín tùy tùng trẻ tuổi bên cạnh mấy lão già Hóa Long Bí Cảnh, có nam có nữ, nhìn Diệp Phàm chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi thì đều khinh thường.
Trong đó có một nam tử tay cầm hung binh, tiến lên chỉ về phía Diệp Phàm ở xa, ẩn hiện tia máu lạnh giọng nói:
- Đây là nơi mà ngươi có thấy xông vào hay sao? Không biết sống chết.
- Ngươi đang nói chính mình không biết sống chết đó hả?
Diệp Phàm trực tiếp vung Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm, chém về phía bầu trời, kiếm quang to lớn dài đến trăm thước như một tia chớp đen xẹt qua.
Phốc!
nam tử trẻ tuổi kia đương trường bị chém thành một đám mây máu, bị kiếm khí to lớn xé nát không còn gì lưu lại, ngay cả hung binh cũng thành phấn bụi.
- A...
Mấy tu sĩ trẻ tuổi ở phía sau cũng kinh hô, lập tức biến sắc, mấy lão già Hóa Long Bí Cảnh đều sắc mặt âm trầm cực điểm.
Trong quá trình này, Diệp Phàm cẩn thận ôm bé con, đồng thời bịt mắt nàng, không để cho bé nhìn thấy màn này.
Bé con ở trong này bị người ta làm dữ cả ngày, ngay cả cơm còn không được ăn, hắn không muốn lúc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-thien/1832816/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.