Tây Hoàng Kinh vô cùng thần diệu, Diệp Phàm yên lặng vận chuyển cảm nhận được đủ loại khó tin, qua một tháng này, hắn nghe được tiếng tụng kinh "Thệ ngã" . Trong Đạo Cung, phảng phất như có tiếng tụng kinh, âm thanh hiến tế của thượng cổ xé rách bầu trời, mờ ảo mà đến. Mặc dù lúc sinh thời, đã có "Ta" sống ở quá khứ, có người cho rằng, đó là "Thệ ngã" tụng kinh ở kiếp này.
Đương nhiên, rất nhiều người CŨNG không tán thành thuyết pháp này, nhân vật tuyệt đỉnh tin rằng, đó là "Đạo ta" , một mặt đạo tính của chính mình đang bắt giữ tích tụ đạo, dẫn động đại đạo thế giới.
Bất kể kêu là "Thệ ngã" , hay xưng hô là "Đạo ta" , qua một tháng này hắn đều đang dẫn động thiên địa, tẩm bổ chủ mệnh, để cho "Ta" của kiếp này bất hủ bất diệt
Trong thời gian một tháng qua, trong Đạo Cung của Diệp Phàm, ngũ khí như rồng, quay quanh bay múa, hắn nghe luân âm đại đạo, cơ thể tỏa sáng, không ngừng lột xác.
Khi ngày thứ ba mươi qua đi, tâm pháp của Tây Hoàng Kinh ghi lại ngưng vận chuyển, tinh khí trên bầu trời điên cuồng ùn ùn kéo tới, hoàn toàn bao phủ chỗ bế quan của Diệp Phàm.
Kéo dài suốt ba ngày, "ầm" một tiếng nổ vang, loạn thạch xuyên qua không gian, Diệp Phàm đứng lên, trong con ngươi bắn ra hai luồng thần mang hình rồng.
Mái tóc đen của hắn rối tung, thân thẳng đứng, trong cơ thể tràn ngập lực lượng cường đại, hắn có cảm giác như một quyền có thể đánh rơi rụng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-thien/1833273/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.